Nguyễn Thùy Dương

“Bé à! Xuống lấy đồ nha”
Chẳng biết tự bao giờ tôi có một anh shipper Lazada “ruột”. Áng chừng làm quen với anh cũng phải 2 năm rồi đấy. Mỗi lần giao đến nhà tôi anh sẽ gọi điện trước tầm 5 phút để tôi chuẩn bị, thỉnh thoảng tôi cũng xuống chậm nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ, có hôm vội vội vàng vàng mà đi nhầm hai chiếc dép khác màu anh nhìn cũng phải bật cười.

“Cứ đi từ từ bình tĩnh, lần sau anh mới tính thêm phí chờ”. Anh vẫn hay đùa tôi như thế. Để “tiết kiệm tiền điện thoại” tôi bảo anh add zalo gọi cho đỡ tốn tiền, thế là từ đó chúng tôi trở thành bạn bè. Kết bạn mới biết anh vừa tốt nghiệp đại học, hoàn cảnh gia đình cũng khó khăn nên anh xin chân giao hàng cho Lazada kiếm thêm phụ giúp bố mẹ. Trước giờ tôi cứ nghĩ shipper là những người không có bằng cấp cơ đấy...

Bẵng đi một thời gian tôi không thấy anh giao hàng nữa thay vào đó là một shipper lạ. Nhắn tin Zalo không thấy anh trả lời, Zalo đăng tus gần nhất cách đây vài tháng, hình như anh có tâm trạng gì đó buồn buồn. Không thể kìm lại sự tò mò xen lẫn sốt ruột, tôi nhờ anh shipper mới dò hỏi thì biết anh đã nghỉ việc để điều trị bệnh hiểm nghèo. Tôi cũng không dám nhắn tin tiếp vì tin nhắn của tôi anh đọc mà không rep, có lẽ anh né tránh mọi sự thương hại. Tôi chỉ thầm cầu mong sẽ có phép màu sẽ đến với anh. Mỗi lần có shipper giao hàng tôi thường cầu mong sẽ gặp lại anh một lần nữa – chàng shipper dáng thư sinh và rất vui tính của Lazada.

Tham gia ngay